Chữa
“Họ đâu chữa tôi,…họ làm tổn thương tôi”

Tôi biết mình thích con trai từ hồi trung học. Nhưng khi nói ra với gia đình, họ không chấp nhận. Mẹ tôi khóc, cha tôi gọi đó là “nỗi nhục” và bắt đầu tìm cách sửa chữa tôi. Từ khuyên nhủ, dỗ dành, họ chuyển sang ép tôi đến gặp một nhà trị liệu – nơi tôi bị coi là “người bệnh” và cần “điều trị”.
Mỗi buổi trị liệu là một lần tôi thu mình lại. Tôi bị mất ngủ, hoang mang, kiệt sức và nhiều lần nghĩ đến việc làm đau bản thân.
Chia sẻ từ một người hợp giới nam, đồng tính
Tác giả
-
Năm xuất bản
-
Lĩnh vực
-
Đối tượng
-

Các bài liên quan
Related Posts
Tan vỡ
“Họ muốn tiêm hoóc môn để em mạnh mẽ hơn, nhưng những gì em có...
Th11
Hồi sinh
“Căn phòng từng là nơi tôi giam giữ mình, giờ trở thành nơi tôi viết...
Th11
Lệch lạc
“Tuổi thơ của mình đo đếm bằng số lần ba chửi ‘thằng này lệch lạc!’...
Th11
Sai lầm
“Có một thời gian, mình tin rằng mình là sai lầm cần phải xóa bỏ”....
Th11
Tết
4 năm rồi, mình vẫn tránh Tết, tránh việc về nhà. Lần đầu tiên cắt...
Th11
Ma nhập
“Mày bị ma nhập nên mới yêu con trai” Em là người dân tộc Thái,...
Th11