Hồi sinh
“Căn phòng từng là nơi tôi giam giữ mình, giờ trở thành nơi tôi viết nên câu chuyện hồi sinh của chính mình.”

Tốt nghiệp đại học ở Sài Gòn, bố mẹ từ Bắc vào bắt tôi về quê – với mong muốn tôi lấy vợ, sinh con. Nhưng họ vô tình phát hiện tôi đang sống cùng một người đàn ông. Hàng xóm dị nghị. Bố mẹ sốc và càng quyết ép tôi trở về.
Vì chữ “hiếu”, tôi dằn lòng nghe lời. Nhưng về quê, tôi như bị giam cầm. Tôi sống khép kín, trầm cảm, từng nghĩ đến cái chết. Gia đình thì tìm mọi cách “chữa” đồng tính cho tôi, từ đi khám bác sĩ, đến xem bói, cắt duyên âm, thậm chí sắp đặt những cuộc gặp gỡ với những người phụ nữ khác.
May mắn thay, tôi được mời tham gia một dự án dành cho LGBTIQ. Lần đầu tiên, tôi được kể lại câu chuyện đời mình qua hình ảnh – và mang nó đi triển lãm. Câu chuyện ấy được lắng nghe, đồng cảm và lan tỏa. Lần đầu tiên, tôi thấy mình không còn cô độc. Và điều đó đã cứu tôi khỏi những ngày tháng đen tối.
Chia sẻ từ một người hợp giới nam, đồng tính

Các bài liên quan
Related Posts
Chữa
“Họ đâu chữa tôi,…họ làm tổn thương tôi” Tôi biết mình thích con trai từ...
Th11
Tan vỡ
“Họ muốn tiêm hoóc môn để em mạnh mẽ hơn, nhưng những gì em có...
Th11
Lệch lạc
“Tuổi thơ của mình đo đếm bằng số lần ba chửi ‘thằng này lệch lạc!’...
Th11
Sai lầm
“Có một thời gian, mình tin rằng mình là sai lầm cần phải xóa bỏ”....
Th11
Tết
4 năm rồi, mình vẫn tránh Tết, tránh việc về nhà. Lần đầu tiên cắt...
Th11
Ma nhập
“Mày bị ma nhập nên mới yêu con trai” Em là người dân tộc Thái,...
Th11