Gồng

song va yeu 09

Từ nhỏ mình đã biết mình khác. Nhưng thay vì được sống thật, mình phải học cách gồng – gồng để không bị phát hiện, gồng để được chấp nhận. Mỗi bước đi trong trường học, rồi cả khi đi làm, đều phải tính toán lời ăn tiếng nói, cử chỉ. Chỉ cần lộ ra chút ‘yếu mềm’ là đủ để bị gọi là ‘bóng’, là ‘bê đê’.”

“Mình từng nghĩ: nếu người ta biết mình là gay, có lẽ con đường học tập và sự nghiệp sẽ bị chặn lại. Vậy nên mình gồng mình mạnh mẽ, quyết đoán, độc đoán – như cách người ta dạy một người đàn ông nên như thế.

Có lúc mệt quá, mình chỉ muốn tắt tiếng thế giới – mình tìm đến tiếng ồn trắng, nghe pháp thoại, hoặc giả vờ quên đi. Nhưng ‘gồng’ đâu thể kéo dài mãi. Nó làm mình xa rời chính mình.

Tác giả
-
Năm xuất bản
-
Lĩnh vực
-
Đối tượng
-
song va yeu 09

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *