Khác biệt
“Em không lập dị hay bệnh hoạn – em chỉ khác biệt thôi.”

Là con trai cả, em mang trên vai kỳ vọng lớn của ba mẹ và ông bà. Năm 17 tuổi, khi ba mẹ đọc nhật ký và phát hiện em “khác thường”, họ đưa em đi khám bệnh. Từ đó, em thu mình lại. Không dám come out. Không dám là chính mình.
Ở trường, em thường là trò đùa. Em từng xin nghỉ học. Mỗi lần bị tổn thương, em chỉ biết đóng cửa khóc một mình. Em nghĩ, nếu khóc đủ nhiều, có lẽ nỗi đau sẽ trôi đi.
Giờ em là giáo viên. Em vẫn mang theo những vết thương cũ, nhưng em chọn chia sẻ – với học sinh, với đồng nghiệp, với cả những người chưa hiểu về cộng đồng. Em muốn các em tin rằng: được là chính mình không phải điều sai trái. Và sự khác biệt là điều xứng đáng được tôn trọng.
Chia sẻ từ người hợp giới nam, đồng tính
Tác giả
-
Năm xuất bản
-
Lĩnh vực
-
Đối tượng
-

Các bài liên quan
Related Posts
Chữa
“Họ đâu chữa tôi,…họ làm tổn thương tôi” Tôi biết mình thích con trai từ...
Th11
Tan vỡ
“Họ muốn tiêm hoóc môn để em mạnh mẽ hơn, nhưng những gì em có...
Th11
Hồi sinh
“Căn phòng từng là nơi tôi giam giữ mình, giờ trở thành nơi tôi viết...
Th11
Lệch lạc
“Tuổi thơ của mình đo đếm bằng số lần ba chửi ‘thằng này lệch lạc!’...
Th11
Sai lầm
“Có một thời gian, mình tin rằng mình là sai lầm cần phải xóa bỏ”....
Th11
Tết
4 năm rồi, mình vẫn tránh Tết, tránh việc về nhà. Lần đầu tiên cắt...
Th11