Cái “Bóng”
“Tôi từng sống như một cái bóng trong chính gia đình mình.”

Mẹ tôi từng nói: “Đẻ đứa sau để dồn hết tình thương.” Tôi không hiểu câu đó cho đến khi bị ăn riêng, dùng ly riêng, và bị nhìn như một mầm bệnh trong nhà. Có lần em gái lỡ uống nhầm ly tôi, mẹ đánh nó và hét lên: “Mày có biết anh mày bệnh không?” Tôi đã lớn lên cùng cảm giác mình là thứ gì đó cần tránh xa.
Tôi từng tự tử. Nhưng không chết. Tôi sống – để hiểu ra rằng, nỗi đau đó không phải lỗi của tôi.
Tôi không còn đặt hy vọng vào sự chấp nhận từ người khác. Tôi đặt nó vào chính mình. Tôi học cách sống tốt hơn mỗi ngày một chút: đọc vài trang sách, tập thể dục 5 phút, ăn tối sớm hơn, học một kỹ năng mới.
Tôi thường nói với các bạn trẻ: “Bạn không cần xin lỗi vì mình là ai. Nhưng hãy trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình, mỗi ngày. Vì chỉ khi bạn thấy mình có giá trị, bạn mới tin rằng mình xứng đáng được yêu thương.”
Chia sẻ từ một người Queer

Các bài liên quan
Related Posts
Che giấu
“Từ đó, mình học cách giấu đi những gì khiến mình khác biệt.” Từ cấp...
Th11
Xấu hổ
“Học giỏi mà bị vậy thì tội ghê.” Tôi chưa từng come out, nhưng ánh...
Th11
Tách biệt
“Mỗi bữa cơm riêng là một lần mình không nuốt nổi nước mắt.” “Mình biết...
Th11
Niềm tin
“Người ta gọi mình là ‘nùi giẻ’, là ‘trò hề’… nhưng mình vẫn đứng hát,...
Th11
Thật
“Muốn người ta tin mình, trước hết mình phải thật với họ.” Tôi từng gặp...
Th11
Gồng
Từ nhỏ mình đã biết mình khác. Nhưng thay vì được sống thật, mình phải...
Th11